Câu hỏi: Vậy thì cái năng lực xả ly này tới từ đâu thưa Ngài?
Với cái hành động xả ly thì không chỉ xả ly đối với tất cả người mà đối với tất cả các hành động. Chúng ta cần phải từ bỏ tất cả các hành động, từ bỏ tất cả những gì chúng ta sở hữu. Một cách thông thường thì chúng ta không thể nào từ bỏ được cái mà chúng ta sỡ hữu. Chính vì vậy mà chúng ta cần bố thí, chúng ta cần phải từ bỏ hay xả ly những cái gì là của riêng chúng ta. Chúng ta càng làm như vậy thì cái khả năng xả ly sẽ càng tăng lên. Chúng ta phải thực hành rất là trái ngược với những cái gì mà mọi người khác đang làm trên thế giới này. Bởi vì mọi người trên thế giới này đang làm với sự dính mắc không phải với sự xả ly.
Tất cả mọi người kể cả những con vật thì luôn luôn chấp thủ vào mọi thứ. Họ cố gắng làm cái mà họ có thể, họ nói cái gì họ có thể nói, họ nghĩ cái gì mà họ có thể. Họ không biết rằng rất là cần thiết để từ bỏ mọi hành động, từ bỏ tất cả mọi người. Chính vì vậy lý thuyết ở đây là cái hiểu biết đúng, là hãy xả ly các hành động, tất cả mọi thứ, tất cả mọi người kể cả cuộc đời của chúng ta. Chúng ta thường chăm sóc bản thân mình đó là bởi vì cái hiểu biết chưa trọn vẹn. Chánh kiến thì cũng là chỉ sử dụng và chỉ sử dụng mà thôi. Cuộc đời này và những cuộc đời khác thì cũng để mà từ bỏ, không phải để dính mắc, không phải để chấp thủ, không phải để chối bỏ, không phải để chấp trước, chỉ sử dụng mà thôi. Cái hiểu biết đúng cần phải được sử dụng ngay từ lúc bắt đầu chứ không phải đến phút cuối.